Chương 31: Không phải nên giúp đỡ lẫn nhau sao? TAT
—
Lên giường ngủ với hy vọng rằng uống thuốc hạ sốt sẽ khoẻ lên nhưng ngày hôm sau ngủ dậy vẫn còn sốt, Ôn Nhiên đã nhận ra sự bất ổn.
Oi, ngay cả trong phòng máy lạnh vẫn cảm thấy oi, trong cơ thể có một hơi nóng không thể tan đi, như thể tràn ra từ bên trong từng khớp xương. Tinh thần mê man không thể tập trung, hơn nữa luôn có cảm giác nôn nóng không thể giải thích được. Nói chính xác thì là một loại nhu cầu hoặc khao khát nào đó nhưng Ôn Nhiên vẫn chưa hiểu đó rốt cuộc là gì.
Đào Tô Tô nhận ra có gì đó không ổn nên lại gần cậu hỏi: "Có phải cậu động dục rồi không? Hai ngày trước chỉ trông có vẻ không có sức lực lắm thôi, hôm nay dường như còn nghiêm trọng hơn, mặt và tai cậu rất đỏ luôn, tuyến thể cũng vậy nữa."
Ngay cả bút Ôn Nhiên còn sắp sửa cầm không vững, cho dù có không muốn đối mặt thêm cũng đành phải thừa nhận: "Có lẽ là vậy."
"Vậy tớ giúp cậu đến phòng y tế lấy thuốc ức chế, sau đó cậu xin phép nghỉ học đi, nghỉ ngơi mấy ngày sẽ khỏe lại thôi."
"Tôi không được dùng thuốc ức chế." Ôn Nhiên lẩm bẩm một mình: "Bác sĩ nói không được dùng."
"Cái gì?"
"Không có gì, tiết sau tôi xin nghỉ, thuốc ức chế... không cần lấy đâu, ở nhà có rồi."
"Được rồi, vậy nếu cậu thấy khó chịu thì nhớ nói với tớ nhé."
Một tiết học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-trong-dem-dai/3442646/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.