Anh ngồi một góc đợi cô bán hết số bánh ở tiệm không chút phàn nàn, cũng rất kiên nhẫn.
Mạc An Nghiên để lại một chiếc bánh mì hoa cúc cho anh, ánh mắt của cô lén nhìn về phía của anh mới thấy anh ngồi đó lưng thẳng tấp không có chút gì gọi là mệt mỏi.
"Anh ở khách sạn gần đây có đúng không." Chìa tay đưa chiếc bánh mì hoa cúc cho anh.
Anh cầm lấy bánh mì từ tay cô "Ừm, ở gần đây mới gặp được em."
Chung Nghị hiểu được cảm giác mà trước đó Từ Tước Lâu đã nói chính là bỗng dưng trong lòng có một người rồi thì bất kì ai cũng không thế thay thế vị trí đó bởi vì đó chính là ngoại lệ duy nhất.
Từ khi nào sự tồn tại của Mạc An Nghiên đã trở nên quan trọng đối với anh, trước đây anh là thấy có lỗi bây giờ anh lại tham lam muốn bên cạnh cô từng giây từng phút một.
"Mạc Tư không ở cùng tôi, anh ấy có nhà riêng..."
Chân mài của Chung Nghị khẽ nhướn lên thích thú "Muốn tôi cùng em sống thử?"
"..." Mạc An Nghiên im bặt không nói thêm một lời nào xoay người bỏ đi.
Cơ hội tốt như vậy sao có thể bỏ qua "Vậy tôi cho người mang đồ đến nhà em, không sống thử. Chúng ta tiết kiệm chi phí sinh hoạt." Chung Nghị hiểu ý của cô, anh cũng không muốn làm cô ngại cho nên tìm đại lí do để chữa cháy.
Sự kiên nhẫn của anh đã làm thiện cảm của cô đối với anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-tinh-yeu/3739451/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.