Chuyến bay lúc bảy giờ, Từ Tước Lâu cho người về nhà đón cô rất đúng giờ, còn anh từ công ty trực tiếp lái xe đến sân bay, mấy ngày nay cố tình né tránh anh, anh cũng không tìm cô.
Anh bước xuống xe hành lý của anh được cô chuẩn bị mang đến cùng cho nên anh chỉ mặc đơn giản chiếc áo sơ mi trắng cùng với quần âu đen, ngay cả áo vest cũng không mặc nhưng lại vô cùng điển trai.
Càng lại gần cô mới nhìn rõ được gương mặt anh lộ rõ sự mệt mỏi, hai mắt anh dường như rất mỏi, cô không đến công ty nên không hề biết sau ngày hôm đó vì để kiềm chế cảm xúc của mình Từ Tước Lâu đã làm việc ngày đêm không nghĩ anh sợ nghĩ nghĩ tay anh sẽ lại nghĩ đến những gì cô nói.
“Nhìn tôi làm gì? Đi thôi.” Anh nhìn cô không biểu lộ chút cảm xúc nào chỉ tiện tay cầm lấy hai chiếc vali kéo đi vào bên trong.
Không biết anh có cố tình hay không lại mua hai vé ngồi ngay cạnh nhau, vừa lên máy bay anh đã chợp mắt không quan tâm những thứ xung quanh mình nữa.
Gương mặt điển trai của anh cho dù trong lúc ngủ thì cũng khiến anh xấu đi, thậm chí Chu Thanh Hạ cô còn cảm thấy anh lúc ngủ trông điềm tĩnh hơn rất nhiều, những lúc này cô không ghét anh một chút nào.
“Em nhìn sắp thủng mặt tôi rồi.” Từ Tước Lâu nhắm mắt nhưng anh vẫn cảm nhận được ánh mắt của cô dành cho anh khiến anh không thể nào ngủ được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-tinh-yeu/3688030/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.