Sáng chủ nhật cô thật sự còn đang ôm mộng tưởng là sẽ được ngủ một giấc ngon lành như thường lệ, Chu Thanh Hạ trên tay ôm sấp tài liệu vừa được in hôm qua để cô mang về nhà, đây là toàn bộ những thông tin điều tra mà thân chủ của cô đã đưa.
Trên người cô mặc chiếc áo phông đơn giản, chỉ là chiếc áo phông được mua bình thường không phải quá đắc nhưng cô rất thích chiếc áo phông này. Chu Thanh Hạ đóng thùng với quần jean ống suông nhạt màu.
Dựa theo địa chỉ mà trợ lý Ngu đưa cô phải đi xe buýt đến đó, cũng thật là ức hiếp người quá đáng. Chủ nhật mà cũng phải ra đường đi làm, cô thật sự không chấp nhận được chuyện này.
“Từ Tước Lâu chết tiệt!”
Chu Thanh Hạ thầm mắng một câu.
Bây giờ còn phải đến nhà anh, cô thật sự không muốn nhìn thấy anh chút nào một chút cũng không muốn nhìn thấy cái tên đó.
Đi xe buýt hơn 20 phút mới có thể đến được Từ Gia, cô mà đi bộ chỉ sợ là rã cặp chân ngắn của cô mất. Chu Thanh Hạ đứng trước cửa nhà anh, đột nhiên cô cảm thấy hoá ra nhiều năm như vậy sau chuyện đó khung cảnh ở đây vẫn không thay đổi.
Chẳng có gì thay đổi chỉ là bọn họ đều đã là những người trưởng thành.
Cô hít một hơi thật sâu sau đó mới ấn chuông cửa, Chu Thanh Hạ cúi cúi mặt cảm giác chua xót quá không thể tả được.
Tiếng cánh cổng lớn được mở cô mới giật mình ngẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-tinh-yeu/3688014/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.