Sự trở lại của Lục An Tràm không ai biết, gia đình Lục gia vẫn giữ cuộc sống bình thường, đôi khi không có cô có một vài người còn thấy vui vẻ thoải mái hơn.
Lục Anh chạy xuống sảnh nhà vui vẻ ngâm bài hát, hôm qua là tiệc đính hôn của cô và Trương Kỳ, chờ đợi dài như thế cuối cùng cô cũng thành công khiến anh trở thành người của mình. Bàn tay giơ lên nhìn xét chiếc nhẫn đeo trên tay mình, cười vui vẻ mà vuốt ve chiếc nhẫn.
"Tiểu Anh mau xuống thôi, Tiểu Kỳ đã đến rồi."
Hôm nay mọi người trong nhà hai bên chuẩn bị ăn bữa cơm gia đình, coi như đôi bên bắt đầu kết thành thông gia.
Lục Anh bước vào trở nên thận trọng vô cùng biết giữ mình, cô cười nhẹ: "Con chào ba mẹ, chào anh."
Chỉ mới đính hôn thôi mà đã gọi ba mẹ thuận miệng như vậy rồi.
Ba mẹ Trương Kỳ cũng không mấy là thích cô gái này, không phải vì vụ việc kia thì họ sẽ không cho cô nàng này bước vào làm dâu nhà Trương gia.
Trương Kỳ mím môi không đáp, chỉ tiện tay kéo ghế coi như là lịch sự trước mặt trưởng bối.
Cô không thấy phản ứng của ba mẹ anh khoé môi cứng đờ, nghe tiếng ho của mẹ mình cô hoàn hồn lại.
"Tiểu Kỳ đã kéo ghế cho con rồi còn không mau ngồi xuống."
Lục Anh ngồi xuống, liền tặng cho anh một nụ cười: "Anh thật tốt với em."
Khi Lục An Tràm mất tích thì bên Trương gia cũng đề nghị giải trừ hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-sinh-menh/2688665/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.