Sau khi hai người trở lại khách sạn, tâm trạng của Lục An Tràm rất vui vẻ, nhớ đến giọng điệu lúc trên bàn ăn của anh cô thấy rất hài lòng.
"Không uổng công là chồng em."
Thấy cô không môi cười đến lộ hàm răng trắng tinh ra ngoài, nhìn không khác gì một đồ ngốc: "Đã bao nhiêu tuổi rồi?"
Đột ngột anh nhắc đến tuổi tác nụ cười cô dần tắt hẳn, mày cô nhíu lại nhìn anh, khẽ mở miệng: "Mười chín, nhưng anh hỏi làm gì?"
Mai Cẩn Nghiêu hờ hững nhìn sang khác: "Vẫn là một cô nhóc."
Mắt cô híp lại, tay nắm chặt thành nắm đấm, chân chậm rãi tiến phía trước, sau đó một quyền đi thẳng vào bụng anh. Nhưng không ngờ người nọ nhanh hơn, trực tiếp giữ chặt tay lại, liền đẩy cô xuống giường, từ thế cô nằm sấp ở sau là một cơ thể nam tính cứng ngắc đè trên người cô.
"Aaa! Cẩn Nghiêu... Chân anh đè lên tay em!"
Mai Cẩn Nghiêu sửng sốt vội nhấc chân lên: "Không sao chứ?"
Cô ngoái đầu, nghiến răng nói: "Anh đè lên người em mới có sao đó, còn không đi xuống."
Nhưng anh không dễ dàng tha cho cô như vậy, Mai Cẩn Nghiêu nhếch môi nghiêng đầu đến, môi dán lên tai cô, giọng từ tốn phun ra: "Vừa rồi đánh anh sao?"
"Ai bảo anh nói em là con nhóc, anh nói thế mà không nghĩ đến em hiện giờ đã có chồng còn hai con, đáng lý ra đã trở thành phụ nữ."
Mai Cẩn Nghiêu thích thú, nhưng ngữ khí anh vẫn như một: "Nhưng thật chất vẫn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-sinh-menh/2688656/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.