Khuông mặt Tuyết An có phần mệt mỏi ngồi dựa vào ghế sofa ngủ quên lúc nào cũng không hay. Đến khi nghe thấy ngoài cửa có tiếng người đang vặn tay nắm cửa thì cô mới mơ màn ngồi dậy.
"Bảo bối anh đến rồi."
Cố Quyền một thân tây trang bước vào, trên tay còn cầm theo một một hộp bánh kem chắc hẳn là bánh kem dâu bình thường Tuyết An hay ăn.
"Đã ăn gì chưa." Anh đi đến đặt tay lên đầu Tuyết An xoa xoa.
Tuyết An cảm nhận được hơi ấm từ trên đỉnh đầu nhưng cũng ngay lập tức né tránh.
Cô quay lại ngước lên nhìn Cố Quyền đang đứng trước mặt mình, thân hình Cố Quyền cao lớn đứng chắn hết ánh sáng trước mặt cô chỉ có thể nhìn khuông mặt anh một cách mờ mờ ảo ảo.
Tuyết An không nói lời nào đưa tay lên cổ dùng một lực thật mạnh kéo đứt sợi dây chuyền của Cố Quyền tặng đưa đến trước mặt anh.
"Tại sao vậy?" Giọng Tuyết An nghẹn ứ trong cổ khó khăn lắm mới nói được hết câu.
"Ý em là gì."
Bóng tối bao trùm hết căn phòng, một luồn khí lạnh lướt qua cả hai. Ánh trăng bên ngoài hắc nhẹ vào căng phòng có thể nhìn rõ được cái cổ trắng nõn của Tuyết An đang rỉ máu do bức sợi dây chuyền ra khỏi cổ.
"Ý em là gì?" Tuyết An lập lại câu nói.
"Không phải là anh biết rõ sao còn hỏi ngược lại em."
Cô đứng dậy gào lên một tay ném mạnh sợi dây chuyền vào người của Cố Quyền.
Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-nuoi-nhot-tinh-yeu/3038417/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.