Biểu tình khuôn mặt Khả Ái một màu trắng bệch, toàn thân run rẩy, lập tức đứng dậy cách giường một sải tay, đôi tay cuống quít vào nhau sợ sệt. Không phải cô đang sợ cô gái kia, mà sợ bản thân làm phật lòng kẻ đứng sau cô. Chỉ cần tiểu nhân ngư này có mệnh hệ gì thì tính mạng của cô và cả nhà đều bị hắn tiễn vong trong vòng một nốt nhạc.
" Công nương...em... "
Thanh âm ngắc ngứ đáng thương, lòng thấp thỏm khiến Khả Ái mất khống chế bấu tay vào vạt váy chặt chẽ.
Lúc này, Linh Lan cũng dần bình tĩnh một chút, chú ý vẻ ngoài của nữ hầu không đến nổi đáng sợ như người đàn ông kia.
Từ hôm qua đến giờ cô gái này đối xử với cô rất dịu dàng, không hành động nào làm hại cô. Cộng thêm, trông Khả Ái còn đang rụt rè Linh Lan lại động tâm, thản bớt đi cảnh giác, cô chủ động bò ra mép giường, cánh tay mềm mại như đám mây chậm chầm vương ra.
" A... "
Cô không nói được chỉ có thể dùng ánh mắt biểu hiện thay lời nói, Khả Ái thông minh cẩn thận đón lấy cánh tay trắng nộn kia, vừa chạm đã mê.
" Công nương, em giúp người nhé "
Tiểu công chúa khẽ gật đầu, từ trước Khả Ái đã được bạo quân kia dặn dò, cô gái này tạm thời vẫn chưa đi được, là nhân ngư nên không hiểu biết về thế giới loài người, Khả Ái phải cẩn trọng chăm sóc và chỉ dạy cho cô.
Khả Ái luôn giữ phép tắc, hướng dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-my-nhan-ngu/2870712/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.