Chẳng mấy chốc toàn bộ số cua trốn chạy đều chết sạch, Linh Lan không còn cảm nhận được sự sống của chúng.
Cô đứng ở ban công run bần bật chẳng thể nhấc bước, ngoài việc nhìn người đàn ông thì chỉ luống cuống cho có hình thức.
Xung quanh cô đều đã bị bao vây, lính chĩa mũi gươm vào người cô như một tội nhân làm cô sợ xanh mặt.
Kế hoạch non nớt của cô thất bại rồi, có khi cô sẽ chết trước khi anh trai kịp ứng cứu chăng ?
" Qua đây "
Người đàn ông đứng ở kia ưỡn ngực, đôi chân thẳng tắp trụ vững, kiêu ngạo nói.
Linh Lan kiên quyết lắc đầu không qua đó, linh cảm liên tục mách bảo cô chuyện chẳng lành, sợ rằng hắn sẽ cho vu sư giết cô.
Hắn vốn là kẻ tàn nhẫn không nói nhiều lời, hành động nhanh gọn, con dao vắt ngang hông phóng thẳng vào một tên lính gần cô. Đâm chuẩn vào trái tim kẻ đó lập tức ngã ra đất chết tươi.
" Aaaaaa "
Cô gái hoảng hồn hoảng vía ôm đầu hụp xuống, không phải chưa từng thấy cảnh người chết mà hét toáng, bởi những giọt máu bắn trúng vào người cô đã thành công dọa cô sợ điếng.
Cái xác co giật vài cái, máu tươi ồ ạt chảy ra từ trước ngực kẻ đó nhuộm một mảng trắng ngà thành đỏ thẫm.
Nước mắt tiếp tục hóa trân châu rơi khắp nơi, càng có nhiều trân châu hóa thành bao nhiêu thì những kẻ xung quanh càng không nhịn được tham lam ngó xuống.
Lãnh Đình biết thân phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-my-nhan-ngu/2870681/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.