Hoàng tử từ lúc bước vào đã toát ra vẻ phong ưu nhã nhặn, nhìn bề ngoài người ta không thể đoán hắn thuộc tầng lớp quý tộc, bởi cách ăn mặc của hắn chẳng khác với những kẻ đi cùng.
Không có một ai nghĩ đến một hoàng tử cao quý lại chịu hạ mình, đích thân nghị hòa, còn nhún nhường hết mực.
" Đại diện cho nước Ba Tư xin được dâng lên đại đế các cống phẩm nghị hòa
Đây đều là những vật kì trân dị bảo, mong rằng đại đế sẽ thích "
Nói xong, A Lạc Đồ đứng lên nghiêng mình ngoắt tay cho người mở những chiếc gương to đùng. Bên trong đúng như lời hắn nói, đa số đều là kì trân dị bảo hiếm có, còn cả vàng bạc được tiến cống.
Lãnh Đình cao ngạo ngồi chễm chệ ở trên chẳng buồn liếc mắt bủn xỉn, bảo vật trên đời hắn thấy không ít, cũng sở hữu cả đại lục này căn bản hắn không còn hứng thú.
" Đa tạ hoàng tử và đức vua của Ba Tư
Kì trân dị bảo ta không thiếu, nhưng vì hoàng tử đích thân đến ta sẽ nhận,
Vì chuyện nghị hòa của hai nước, ta rất hân hạnh được hợp tác "
Hắn ảm đạm nói, ánh mắt lóe lên tia nham hiểm nhìn chòng chọc vào người đàn ông non nớt kia, không phải hắn khinh khi A Lạc Đô. Mà người con gái hắn yêu từ đầu đến cuối đều đăm đăm nhìn người đó say đắm.
- Không đẹp trai bằng ta, không mạnh mẽ bằng ta, là một thằng nhóc ất ơ mà cũng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-my-nhan-ngu/2870494/chuong-35.html