Trong căn phòng sang trọng ấm áp, mặt trời đã chiếu rọi gần đứng bóng, cơ thể yếu mềm sau cùng cũng có động tĩnh. Tiểu công chúa nghiêng mình sau giấc ngủ say, bàn tay mềm mại truyền đến cảm giác lạ.
Linh Lan cảm nhận như sờ phải thứ gì đó rắn chắc, đàn hồi như một miếng thịt bò, không nhịn được mà bóp bóp vài cái thích thú.
Hàng mi cong dài khẽ phe phẩy như cánh bướm, trong mơ hồ cô lại cảm thấy đói bụng, mắt nhắm mắt mở thật sự nhìn thấy một miếng thịt tươi ngon.
Cổ họng liên tục truyền xuống nước bọt, có lẽ cô đã đói đến mức sinh ra ảo giác.
" Ngủ mà cũng muốn ăn ta? "
Giọng nói quen thuộc ong ong trong đầu, Linh Lan phản ứng mãnh liệt với âm thanh, tức khắc rùng mình mở to mắt biếc, hoảng hốt bật dậy.
" Đình? Ngươi... "
Thanh âm tắt nghẽn, cô gái nhỏ sửng sốt, nhíu mày chưng hửng, không phải vì người đàn ông kia còn nằm cạnh cô, cũng không phải hắn khoe khoang thân trần. Mà hắn hôm nay lại ăn bận vô cùng khác lạ, là trang phục Ba Tư thu hút ánh nhìn.
||||| Truyện đề cử: Thoả Mãn Ác Ma: Xin Hãy Dừng Lại! |||||
" Chào buổi sáng, công chúa của ta "
Hắn cười tà tứ, nghiêng mình chống đầu trêu ghẹo cô.
" Đêm qua vừa mới ăn sạch sẽ ta xong, giờ lại còn muốn sao? "
" Ngươi nói nhảm... "
Linh Lan bị hắn nói đến mức xấu hổ, nổi đóa phản bác.
Đầu mang máng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-my-nhan-ngu/2870487/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.