Thương Linh là nữ nhưng mạnh dạn hơn Ương Cẩn rất nhiều, bình thường cô cũng hay trò chuyện với con người cũng không mấy lạ lẫm. Vì nhiệm vụ cô nhắm mắt nhắm mũi làm theo kế hoạch.
Bước đi vững chắc, nặn ra nụ cười tươi, gọi.
" Khả Ái, Hạo An "
Hô xong một tiếng, bước chân thay đổi, hấp tấp đến nơi vờ như bất cẩn, vấp ngã ngay Khả Ái.
Cô dùng lực té rất mạnh khiến cho cả hai cùng ngã nhào ra đất.
" Thương Linh, Khả Ái "
Ương Cẩn theo kế hoạch đã được sắp xếp chạy bạt mạng đến, vốn phải đỡ Khả Ái nhưng theo thói quen lại vương tay đỡ Thương Linh liền bị cô hất phăng qua chỗ Khả Ái trong nháy mắt.
Thương Linh đá lông nheo ra hiệu, Ương Cẩn bừng tỉnh rất nhanh nhập kế hoạch, gấp gáp đỡ Khả Ái ngồi dậy.
" Khả Ái có sao không ? "
" Không, không sao "
Khả Ái khua tay tỏ ra ổn, chưa kịp định thần Thương Linh quá nhập vai, ở dưới đất run rẩy như lá rụng mùa thu, xuýt xoa chân mình.
" Đau quá "
Cô kêu than đáng thương, Ương Cẩn ở bên cạnh lại bạc bẽo không giúp, ngước mắt gọi.
" Hạo An, giúp Thương Linh đi "
Hạo An đang đứng ngay ngốc à ờ vài tiếng gấp gáp sang giúp đỡ Thương Linh còn đang lồm cồm.
" Thương Linh, tôi giúp cô "
Cơ thể của nhân ngư vô cùng mềm mại, Hạo An chưa từng chạm vào người con gái quá mức mà nay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-my-nhan-ngu/2870474/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.