Linh Lan biết hắn buồn trong lòng, nhưng không còn cách nào khác, cô ôm hắn rất chặt, vùi đầu vào ngực hắn, ngây thơ nói.
" Đình, ngủ một chút đi, ta sẽ canh chừng ngươi "
Hắn à ờ gì đó cho có lệ, chưa được lâu khi xoay đầu nhìn lại cô gái nhỏ đã ngủ trước hắn, còn ngủ rất ngon lành.
" Tiểu Lan "
Giọng the thé, làn môi bạc nhếch lên châm chọc.
- Vậy mà nói canh chừng ta
Lãnh Đình vương tay vuốt ve gương mặt xinh xắn kia, nhịn đau một chút cúi người hôn lên trán tiểu công chúa.
" Bảo bối, không tin em không thích ta "
....
Ngủ một đêm tỉnh dậy, Linh Lan lim dim nheo mắt mò mẫm, tay chạm vào ngực săn chắc đột ngột bóp khí thế, cô chợt cảm nhận cơ thể kia lạnh đến lạ thường, như một tảng băng ngàn năm.
" Đình ! "
Cô hốt hoảng bật người dậy vội kiểm tra.
" Đình, sao rồi hả ? "
" Ưm... "
Người đàn ông không trả lời, toàn thân run rẩy cực điểm, mồ hôi lạnh túa ra đầm đìa ướt cả tay cô, mắt hắn nhắm chặt nhăn nhúm đầy đau đớn.
Linh Lan áp tai lại gần mặt hắn chỉ nghe được những tiếng thở nặng thô thiển.
" Đình ơi... "
Tiểu công chúa hớt hải kéo chăn ra, vết thương trên bụng có vẻ nặng hơn, máu đang dần thấm qua cả tấm chăn vàng nhạt.
Người như mơ hồ lên cơn mê sảng, cô áp tay lên tráng hắn, phát hiện vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-my-nhan-ngu/2870466/chuong-49.html