- Ọe...
Băng vội vàng chạy vào bồn rửa mặt nôn khan. Cô đã như vậy cả sáng rồi. Băng cảm giác rõ được việc cô đang mang thai nhưng đã giấu Thiên Vũ. Một mình đi mua mấy que thử thai về để thử. Kết quả không ngoài dự đoán rằng cô đãng mang thai. Thiên Vũ vẫn chả biết chuyện gì cho đến khi Băng ốm nghén.
- Đi với tôi.
Sắc mặt Thiên Vũ lạnh xuống, anh nắm chặt tay Băng kéo cô ra xe. Băng lắc đầu cự tuyệt.
- Em không đi, không đi đâu hết.
Nhưng sức của Băng làm sao mà chống lại với sức của Thiên Vũ. Anh lôi cô lên xe buộc chặt tay chân cô khóa chốt cửa phóng xe ra khỏi nhà. Mặc cho Băng khóc lóc van xin anh vẫn không chịu nghe mà đưa cô đến bệnh viện.1
- Thưa Âu Dương tổng, đã sắp xếp xong rồi ạ.
Một vị bác sĩ khúm núm nói.
- Làm nhẹ tay tránh để cô ấy đau.1
Thiên Vũ bế Băng vào trong căn phòng. Đúng hơn đây sẽ phòng phòng kết liễu một sinh linh bé bỏng chưa chào đời. Băng run rẩy ôm lấy Thiên Vũ. Nước mắt nước mũi cô chảy tùm lum.
- Vũ...em xin anh...em xin anh đấy.
- Tôi làm thế là vì em thôi.
Thiên Vũ xoa mặt Băng lau nước mắt cho cô. Anh ra hiệu cho mấy cô y tá đưa Băng lên bàn mổ. Băng bám dính lấy người Thiên Vũ không buông.
- Nếu...nếu lần này anh hại con của chúng ta...em sẽ chết trước mặt anh.1
Ánh mắt Băng hiện rõ vẻ cương quyết. Thiên Vũ có chút lay động nhưng anh lắc đầu để không bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-mot-bong-tuyet-nho/997818/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.