Băng chỉ biết khóc lúc đó, cô hoàn toàn không biết phải làm sao. Cô rất sợ anh.
- Không cần phải đến gặp nó, sau buổi lễ cứ ở với Tiểu Khiết là được rồi. Đừng sợ.- Ngạo Thần đột nhiên đi đến xoa đầu Băng.
- D...dạ.- Băng gật đầu nhưng trong lòng cô vẫn bất an.
- Thiên thần khóc sao? Sao lại khóc vậy?- Tuyết Vi cúi xuống nhìn sát mặt Băng.
- Đừng nghịch nữa, đi theo anh.- Ngạo Thần vội kéo Tuyết Vi đi.
Băng ngồi đó suy nghĩ xem mình nên làm gì. Cô sợ anh lắm. Tuy ba của anh nói không cần đến gặp nhưng liệu anh có để yên cho cô như vậy không... Cô cuối cùng cũng quyết định tới đó. Dù sao cô cũng chả còn gì để mất nữa. Có lẽ cần nói rõ một lần và mãi mãi với anh ấy. Băng đẩy xe đi đến chỗ cô nhân viên phục vụ gần đó.
- Chị ơi...chị có thể đưa em đến phòng 205 được không ạ?
- À được.
Cô nhân viên mỉm cười đẩy Băng đến đó. Người gì đâu mà vừa đẹp vừa lễ phép.
- Em có thể tự vào được rồi ạ. Cám ơn chị.- Băng ngồi trên xe ở ngoài cửa nói.
- Ừ vậy chị đi nhé.
Nói xong cô nhân viên liền đi để lại Băng trước cửa phòng. Cô vì không với tới chuông bấm nên đành gõ cửa.
Thiên Vũ đang trầm ngâm nhìn lên trần nhà thì nghe thấy tiếng gõ cửa, tim anh đập loạn xạ cả lên. Nhanh chóng chạy đến mở cửa.
- Để tôi.- Thiên Vũ đi ra giúp Băng đẩy xe vào.
Băng ngồi ở bàn uống nước mà tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-mot-bong-tuyet-nho/997793/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.