Ở Trung Quốc, Ngạo Thần cảm thấy có gì đó không đúng. Bây giờ đã là buổi đêm theo giờ Mỹ rồi, tại sao Thiên Vũ vẫn chưa đến đó. Còn không có ai báo lại với ông.
- Chấn Huy, gửi tôi số của Alex. Ngay lập tức.- Ngạo Thần cầm điện thoại gọi ngay cho Mạc Chấn Huy.
Ông cảm giác có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Ting...
Mạc Chấn Huy gửi ngay lập tức.
Ngạo Thần cầm điện thoại lên gọi đến số mà Mạc Chấn Huy gửi.
Tút...tút...
- Ai vậy?- Alex từ đầu dây bên kia nói.
- Băng, con bé có ở nhà không?- Ngạo Thần vào thẳng vấn đề.
- Con bé... con bé mất tích được hơn 5 tiếng đồng hồ rồi. Tôi đang huy động lực lượng để tìm. Tôi nhờ cậu một lần cuối thôi, giúp tôi tìm lại con bé.
Ngạo Thần ở bên này nghe được rõ giọng nghẹn lại của Alex.
- Không cần nhờ, tôi đến đó ngay bây giờ. Không cần phải tìm tôi biết con bé ở đâu rồi.- Ngạo Thần nói xong liền tắt điện thoại.
Alex bên này rất mông lung. Ngạo Thần nói biết Băng ở đây nhưng bây giờ anh đang ở Trung Quốc, bay đến đây cũng phải đến đây thì chắc phải đến sáng mai. Ông không muốn chờ đợi, cô con gái của ông chắc chắn đang khóc ở đâu đó. Người làm cha như Alex thật đáng trách mà.
Ngạo Thần gọi người rồi sắp xếp phi cơ riêng để bay sang Mỹ. Ông nói Mộng Khiết ở nhà chông vợ mình, đi đến ngày kia sẽ về. Mộng Khiết khó hiểu nhưng cũng gật đầu.1
____________
Sáng hôm sau Băng tỉnh dậy thì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-mot-bong-tuyet-nho/997778/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.