Thiên Vũ tỉnh dậy đầu hơi choáng váng. Anh xoa hai thái dương rồi mới đứng dậy. Đang định đi thì ngã bịch xuống, dây xích quá ngắn khiến anh không đi được.
- Chết tiệt.- Thiên Vũ tức giận chửi thề.
Bây giờ anh mới nhớ lại mọi chuyện xảy ra. Anh cần phải đưa Băng về, nhất định phải để cô ở bên mình.
Tên vệ sĩ nghe thấy tiếng động thì đi vào xem sao thì thấy Thiên Vũ đang cố gắng phá bỏ dây xích.
- Thiếu gia có cần gì cứ nói với tôi là được.- Tên vệ sĩ cúi đầu nói.
- Cởi dây xích ra.- Thiên Vũ ra lệnh.
- Thứ lỗi, thuộc hạ không thể. Đây là lệnh từ ông chủ.
- Con mẹ nó. Đợi tao thoát được mày sẽ chết đầu tiên.
- Thiếu gia nên bình tĩnh điều trị bệnh, cần phối hợp theo bác sĩ điều trị. Nếu không sẽ không thể đi lại tự do. Ông chủ đã căn dặn chúng tôi gửi lời đến thiếu gia.
- Ông già đáng chết đấy. Băng... Băng của tôi, ông ta đưa cô ấy đi đâu?
- Chúng tôi không thể nói được.
- Ông ta đưa cô ấy đi đâu?
Thiên Vũ tức giận hất đổ bàn gỗ.
- Tiểu thư Anna ngày mai sẽ về với ba mẹ cô ấy. Mong thiếu gia chịu khó điều trị. Thuộc hạ xin lui.
Tên vệ sĩ nói xong cũng lui xuống. Thiên Vũ ở trong phòng điên cuồng đập phá đồ đạc gần đó. Anh giống như con thú giữ bị giam cầm đang cố gắng thoát khỏi lồng giam.
- Tiểu thư Anna... Nực cười. Cô ấy chỉ là Băng, là của riêng tôi.
Thiên Vũ vò đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-mot-bong-tuyet-nho/997768/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.