- Thôi được rồi. Chuyện đầu tiên bây giờ là phải đưa Băng trốn đã, để anh ấy bắt được Băng sẽ không hay đâu.- Mộng Khiết giữ hai bả vai gầy của Băng nói.
- Dạ...Nhưng mà còn dì Diễm An, cả các em của em nữa. Anh...Thiên Vũ sẽ làm hại họ.- Băng chợt nhớ đến những người thân của cô.
- Băng yên tâm, dì ấy đang ở chỗ của mình. Còn mấy em nhỏ mình cũng sẽ lo, Băng đừng sợ gì cả.- Mộng Khiết xoa đầu Băng nói.
_________
Lúc này Thiên Vũ vừa về đến nhà thì biết Băng bỏ trốn, anh thật sự phát điên. Cả căn phòng bị anh đập phá không còn nguyên vẹn.
- Nói ai đưa cô ấy đi? Là cậu? Hay cậu?- Thiên Vũ điên cuồng túm cổ áo mấy tên vệ sĩ hỏi.
Bà quản gia tạo bằng chứng ngoại phạm cho mình bằng cách tự đánh thuốc mê rồi kêu có người đã đánh lén từ đăng sau.
- Dạ thưa thiếu gia, tôi đã tìm ra người đưa tiểu thư đi.- Bạch Lâm đi đến nói.
- Ai?- Thiên Vũ quát lên.
- Tiểu thư Mộng Khiết ạ.
Thiên Vũ nghe xong thật sự tức đến muốn giết chết cô em gái của mình.
- Bắt giữ mấy người ở cô nhi viện lại. Đợi tôi về.
Thiên Vũ nói xong lập tức lấy xe đi đến Âu Dương gia.
Két...
Thiên Vũ đạp mạnh chân phanh xe mở cửa đi thẳng vào bên trong. Thật đúng lúc Mộng Khiết đang đỡ Băng đi xuống. Cả ba người nhìn nhau. Băng run cầm cập, ngay cả đứng cũng không vững nữa.
- Anh...sao anh đến đây vậy?- Mộng Khiết ấp úng tỏ vẻ không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-mot-bong-tuyet-nho/997762/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.