Sáng hôm sau Thiên Vũ nhận được cuộc gọi từ Ngạo Thần nên cũng dậy sớm để chuẩn bị. Nhìn Băng ngủ ngoan như vậy anh chỉ cúi xuống hôn nhẹ đôi môi đỏ mọng của cô rồi đi.
...
Âu Dương gia.
- Ba gọi con đến đây làm gì?- Thiên Vũ lạnh lùng nói.
- Đứa bé đó, thả con bé đó ra.- Ngạo Thần nghiêm túc nói.
- Ba, đây là người đó.- Mộng Khiết đi cùng Diễm An đến nói.
Thiên Vũ ngoảnh lại nhìn thì anh nhận ra bà ấy vì anh đã cho người theo dõi từng hoạt động của người trong cô nhi viện mà Băng đã ở.
- Thật sự làm phiền mọi người rồi. Tôi chỉ là muốn tìm giúp Băng ba mẹ thôi, không có ý làm mất thời gian như này của mọi người. - Diễm An cúi đầu nói.
- Không còn chuyện gì con về đây.- Thiên Vũ đứng dậy nói.
- Tiểu Khiết con đưa bà ấy đến phòng khác đi, ba nói chuyện với anh con xong sẽ qua đó.
- Dạ. Dì đi bên này ạ.
Mộng Khiết vừa đưa Diễm An đi thì Thiên Vũ cũng bước định ra khỏi phòng.
- Con không được giam giữ con bé đó nữa.- Ngạo Thần nói.
- Giữ hay không ba quyết định được sao?- Thiên Vũ quay lại nhìn ba mình bằng ánh mắt lạnh lẽo vô cùng.
- Con bé không phải người mà con muốn giữ là giữ.
- Ai dám động đưa cô ấy rời khỏi tôi xem. Dù là người thân cũng đừng trách tôi ra tay độc ác.
Thiên Vũ lúc này giống như một con người khác vậy, dù ba mình ngay trước mắt nhưng anh cũng chả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-mot-bong-tuyet-nho/997760/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.