Mới sáng sớm Thiên Vũ đã phải nhận cuộc điện thoại gọi đến. Băng mệt mỏi nghe thấy tiếng chuông điện thoại kêu cũng tỉnh dậy. Cô không dám thở mạnh, hôm qua khiến cô đau muốn chết.
- Dậy rồi sao. Hôm nay tôi có việc, em ở nhà nếu chán có thể xuống dưới lầu chơi. Phạm vi không quá 10 mét nghe rõ chưa?- Thiên Vũ vuốt tóc Băng cúi xuống nói.
- Dạ.- Băng gật đầu nói.
Ít nhất anh không có bắt ép cô ở mãi trong phòng.
- Còn đau?- Thiên Vũ hôn nhẹ lên má Băng nói.
Băng mím môi gật đầu.
- Lần sau sẽ nhẹ tay với em hơn.- Thiên Vũ ôm chặt Băng vùi đầu cô vào lồng ngực mình không để cô biết sắc mặt của anh.
Băng nghe được câu nói của Thiên Vũ thì rùng mình, còn có lần sau nữa sao...Cô sẽ chết mất.
Thiên Vũ đi khỏi giường đến phòng tắm, một lúc sau mới ra. Anh nhìn cô gái nhỏ vẫn ngoan ngoãn nằm trên giường thì hài lòng. Cúi xuống giữ chặt gáy Băng hôn. Lần nào cũng vậy lấy hết tư mật ngọt ngào của Băng, khiến cô đau đớn rồi mới buông ra.
Băng ở trong phòng thu mình lại. Cô còn rất đau, không thể đi xuống khỏi giường vậy mà Thiên Vũ chả để tâm đến.
____________
Trường Đại học Quốc Tế Á Châu.
- Chị Khiết Khiết, à...không biết dạo này Băng có liên lạc với chị không?- Mạc Hạ Lãng ngồi cạnh Mộng Khiết gãy đầu khó xử.
- Không có, chị cũng đang dồ lên đây. Đã gần một tháng rồi, lúc đi chị có nói là đến đó phải gọi điện cho chị. Vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-mot-bong-tuyet-nho/997746/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.