Sáng hôm sau Băng vẫn dậy đúng giờ để đi học.
Nhưng thật sự đã quá đáng sợ hơn Băng nghĩ...
Tố Thanh Thanh đã kêu hai nữ học sinh bắt Băng lại. Lôi ra giữa sân trường.
- Con hồ ly tinh, đồ trà xanh. Còn dám đi dụ dỗ anh Nam. Mày chán sống rồi đúng không?- Tố Thanh Thanh lấy chân đạp người người Băng.
- Em... không có.- Băng sợ hãi nhìn cô ta.
- Không cái đầu mày. Xé rách hết đồng phục nó cho tao.- Tố Thanh Thanh tức giận hét lớn.
Hai nữ học sinh kia thấy vậy liền cười một cách man rợ rồi ngồi xuống...
Xoẹt!!!
Chiếc áo sơ mi đồng phục bị xé rách ở cổ, bung hết cả các cúc áo, lộ rõ phần ngực chưa phát triển của Băng. Chưa dừng lại ở đó, họ còn xé cả chân váy của Băng. Làm mọi người chú ý Băng bằng con mắt khác.1
Băng sợ hãi thu mình ôm đầu gối khóc nức nở.
Thật may là họ chưa kịp lột hết đồ của Băng thì Hiệu trưởng đi đến...
- Các em đang làm cái trò gì vậy?- Ông tức giận nhìn mấy học sinh nữ.
Không một ai dám ho he gì.
- Cô Thùy, phiền cô đưa em học sinh Băng đến phòng y tế.
Nói xong ông quay lại nhìn Tố Thanh Thanh và hai cô học sinh đồng lõa.
- Các em ai là người khỏi xướng ra chuyện này?
Không một ai dám nói.
- Thật sự là quá mất mặt. Các em đã làm cho trường chúng ta thêm nhiều vết dơ hơn. Em ấy mới vào nhập học chưa đầy 1 tuần, các em... Tôi thật sự không biết các em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-mot-bong-tuyet-nho/234187/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.