Trình Bắc Doanh không có thời gian quan tâm đến sự lẳng lơ của cô, anh quay về biệt thự của mình tắm rửa và ngồi vào bàn làm việc, nhâm nhi một chút rượu vang nhớ về người xưa.
Anh nhìn bầu trời tối nghĩ ngợi rồi nghĩ đến chính bản thân mình, thật sự mọi thứ như mới diễn ra vậy!
Mới hôm qua anh còn ân cần bên cạnh người thương bây giờ lại là âm dương!
Tất cả đều tại kẻ đó?
Trình Bắc Doanh đang nghĩ về người thương, nhưng trong đầu lại chợt hiện ra nụ cười của Châu Thiên Kỳ với kẻ lạ mặt khi nãy. Trong đầu Trình Bắc Doanh không ngừng hiện ra nụ cười đó của Châu Thiên Kỳ, anh cũng đang muốn biết kẻ dám cho cô lên xe là kẻ nào?
Trình Bắc Doanh nghĩ cô sẽ quay về mà xin lỗi anh vào sáng mai, nhưng thực không ngờ cô mất tăm mất biến bốn ngày không thấy mặt, cũng không gọi điện xin lỗi. Trình Bắc Doanh mấy ngày không được xả tức, anh mang khuôn mặt xám xịt đó đến công ty, không biết cô đã đi với kẻ nào đến hôm nay vẫn chưa vác mặt về?
Châu Thiên Kỳ bên này đang ở nhà của Giản Duệ Tuyết, tối của bốn ngày trước là chị Tuyết thấy cô đứng một mình nên đã bảo Châu Thiên Kỳ lên xe và đưa về, nhưng không biết cô không về mà đòi ở nhà mình.
“Mấy ngày này đúng là thoải mái cái thây mà!" Châu Thiên Kỳ rướn người hoạt động xương cốt khi chơi xong vài ván game.
Mấy ngày này không nhìn thấy cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-h/2940392/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.