Châu Thiên Kỳ nghe lời Hàn Trạch Lâm ở trong nhà không ra ngoài, cô ở nhà trồng hoa tưới cây, đọc sách, nấu ăn...cảm giác thoải mái không bị giam cầm làm Châu Thiên Kỳ rất vui, là thời gian đầu của việc mang thai nên ốm nghén khó có thể tránh khỏi. Cô cũng không có ý là nói cho Hàn Trạch Lâm biết việc mình đang mang thai, nhưng một vị bác sĩ như anh chỉ cần nhìn qua là biết được tình trạng của cô.
“ Anh về rồi!"
Hàn Trạch Lâm sẽ cuối ngày về nhà ở ngoại cô với cô, sợ Châu Thiên Kỳ cô đơn sợ hãi nên mới chịu khó mà lái xe từ trong thành phố ra ngoại thành.
“ Anh có mua ít thịt nướng với đồ chua em thích đây!"
“ Chỉ anh là hiểu em nhất!" Châu Thiên Kỳ cười vui mà cầm túi đồ mà anh vừa mới mua.
“Hôm nay em có còn nôn nghén nữa không?"
“ Cũng đỡ rồi anh, mà chuyện anh trai em thế nào rồi?"
“ Anh đã có hỏi luật sư rồi, chỉ cần có bằng chứng Mạc Vũ không buôn chất cấp là có thể được ra ngoài, nhưng hiện giờ anh vẫn chưa có tin tức gì cả!"
“ Vậy sao?" Châu Thiên Kỳ thở dài, cô luôn tự trách mình bởi tại cô quá nông nổi, đã dành một tình thật lòng cho một kẻ không đáng, hại nhà tan cửa nát đến gặp mặt bố lần cuối.
“ Em đừng tự trách bản thân nữa, cứ tận hưởng dưỡng thai trong những tháng này đi, đừng bận tâm nhiều!"
Châu Thiên Kỳ sao có thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-h/2940363/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.