Châu Thiên Kỳ cố gắng mãi mới có thể chạy trốn bây giờ bị nhốt lại đứa con là chỗ dựa tinh thần cho cô cũng bị mất, Châu Thiên Kỳ không còn thiết sống nữa nhưng cô biết làm gì bây giờ, tối nằm trên chiếc giường vừa hạ lưng xuống cô lại gặp ác mộng, mơ thấy đứa con chưa thành hình của mình đến khóc lóc bên cô, nói bố đã giết nó...
Châu Thiên Kỳ không thể chịu được nỗi đau mất con nhưng cô có thể làm gì được, chỉ có thể tự trách bản thân trước kia quá ngây thơ, quá ngu xuẩn mới đem hết tim gan của mình yêu một kẻ đã hại gia đình mình. Nếu như cô có thể không rung động cũng không đem lòng yêu anh, thì mọi chuyện có lẽ đã khác, bố vẫn còn anh trai không bị vu khống phải ngồi tù, còn bản thân mình sẽ theo đuổi đam mê trở thành một diễn viên...
Nhưng trên đời làm gì có hai chữ “ Nếu như...!" nếu hai chữ này có tồn tại thì mọi thứ ở trên thế giới đều trở nên vô vị hết rồi.
Châu Thiên Kỳ trở nên chết tâm với tất cả mọi thứ, cô nhìn một cách mơ hồ với mọi vật. Lần này không muốn cho cô cơ hội để trốn đi anh đã gia tăng thêm nhiều vệ sĩ ở xung quanh nhà.
“ Trình tổng, hôm nay phu nhân vẫn không chịu ăn chỉ uống một chút nước và thuốc.!"
Người làm cứ mỗi ngày đều phải báo cáo tình hình của cô trong ngày, nhưng từ khi cô mất con còn bị nhốt dưới tầng hầm thì ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-h/2940360/chuong-22.html