Bạn đang đọc truyện Giam Cầm Em Trói Chặt Em của tác giả Thư Thư Kỳ. Đêm dần buông
Bóng tối luôn là trợ thủ đắc lực cho những điều mờ ám, câm lặng như khuyến khích, ẩn sâu như bao che, chứng kiến những điều đen tối nhất, ma mị nhất, và cũng mê đắm nhất của con người.
Trên chiếc giường rộng tới mức đủ cho bốn người nằm, xa hoa tráng lệ, một người con gái bị trói chặt bằng một dải lụa, cổ tay mảnh khảnh cọ cựa tới mức tím đỏ đau đớn, khuôn miệng bị cột chặt bởi một chiếc cà vạt đắt tiền, ú ớ không thể thốt ra một lời rõ ràng, mái tóc đen dài mềm mượt rối loạn xoã tung, che khuất đi dung nhan kiều diễm, chiếc áo sơ mi bị co kéo xộc xệch, để lộ ra đường khoét cổ sâu hút, đôi gò ng*c căng tròn hấp dẫn, dưới ánh đèn huyền ảo lại càng trắng mịn màng mê ly, hấp dẫn người khác muốn nhấm nháp.
Nếu yêu thích truyện , bạn có thể đọc thêm Tình Không Dao Động hay Cây Ô Liu Màu Trắng.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.