Kể từ những ngày sau đó, Uyển Nhi quay trở lại trường học nhưng cô vẫn chưa thể nào quen được với việc đi học một mình, đi ăn một mình và không được nhìn thấy cậu nữa. Nhiều khi cô nghĩ mà lại trách cậu tại sao lại đối xử với cô tàn nhẫn như vậy. Nếu cậu không còn tình cảm với cô nữa thì cậu cũng đâu nhất thiết phải bỏ đi, phải cắt toàn bộ liên lạc với cô như thế chứ.
Rồi khi tan học cô lại lững thững đi về một mình, nhiều khi lại lang thang trên con đường mà hai người mỗi ngày đều cùng nhau đi qua và mỗi khi nghĩ lại thì cô thấy tủi thân vô cùng. Người ta thường nói tình đầu hầu như chẳng mấy ai đến được với nhau nhưng nó lại là mối tình đẹp nhất và không thể nào quên được. Cậu là mối tình đầu của cô nhưng cô không tin vào điều đó, kết quả bây giờ nó lại thành sự thật. Tình yêu đẹp của bọn họ không nghĩ rằng lại có một ngày kết thúc chóng vánh như thế.
*bịch
Vì vừa đi vừa mải suy nghĩ mà cô đã va vào một người khác đang đi trên đường khiến cho mấy cuốn sách đang cầm trên tay rơi cả xuống đất.
-"Tôi xin lỗi!"_________Cô vội ngồi xuống nhặt đồ lên và người kia cũng ngồi xuống nhặt đồ lên giúp cô. Cả hai đồng thanh nói.
-"Cảm ơn cô...Là cô sao?"
Uyển Nhi mỉm cười nhận sự giúp đỡ của cô gái kia. Lúc này cô mới kịp ngẩng đầu lên nhìn cô gái kia. Cô ấy chính là người bạn gái mới mà Trạch Cương đã từng giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-em-ca-doi/1727962/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.