Chẳng mấy chốc Lâm Tường đã dừng xe lại trước cổng, một ngôi nhà theo phong cách cận hiện đại với kiến trúc cổ điển độc đáo hiện ra.
Triệu An Ngữ mải mê ngắm nhìn, mà không hay biết có một ánh mắt cũng đang chăm chú đặt lên người mình.
“Vào nhà thôi, tôi mong rằng em sẽ thích mọi thứ nơi đây.” Bạch Kính Xuyên xuống xe trước, đưa tay ra đón Triệu An Ngữ.
Trước dáng vẻ mong chờ của Bạch Kính Xuyên, Triệu An Ngữ lại không muốn cho anh mặt mũi, mở cánh cửa bên sườn xuống xe ở đầu bên kia.
Bạch Kính Xuyên nhìn bàn tay trơ trọi, vành môi nhếch lên nụ cười trào phúng, thu tay về.
Anh cố ý chậm bước, đi song song với Triệu An Ngữ, đẫm lên những ô gạch trải dài vào nhà.
Lâm Tường đi trước một đoạn, khi tới phòng khách chợt dừng bước, quay người lại đưa mắt dò hỏi.
Bạch Kính Xuyên cúi đầu nhìn cô gái bướng bỉnh bên cạnh, nhẹ nói:
“Đặt hành lý của cô ấy vào phòng ngủ chính.”
Triệu An Ngữ cau mày nhà này chắc cũng không ít phòng đâu nhỉ? Phòng ngủ chính đương nhiên sẽ thuộc về chủ nhân ngôi nhà, cô vừa đến đã chiếm mất phòng người ta không hay cho lắm.
Cô lập tức mở miệng từ chối: “Không, tôi ở phòng khách được rồi.”
“Chỗ đó giường cứng không thích hợp cho phụ nữ ngủ đâu, em tạm thời cứ ở phòng tôi đi.” Bạch Kính Xuyên lấy lý do chưa chuẩn bị kịp, nhường phòng mình cho Triệu An Ngữ ở.
Nhưng khi lời đó vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-co-dau-khong-an-phan/2647067/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.