Xử lý xong chiếc bàn gãy, Triệu An Ngữ cùng Bạch Kính Xuyên một trước một sau ra khỏi nơi làm việc.
Nhìn cô giữ khoảng cách với mình như thể không muốn người khác biết bọn họ có quan hệ, làm Bạch Kính Xuyên chỉ có thể cười khổ, bước chân chậm rãi đi theo phía sau.
“Em lên trước ngồi đi, một mình anh lái xe tới đây thôi.” Thấy cô mở cửa ra ngồi vào hàng ghế sau, anh liền mở miệng nhắc nhở.
Triệu An Ngữ không cam lòng nghe theo lời anh, khoanh tay cố chấp ngồi nguyên vị trí: “Không phải đều ở trong một chiếc xe thôi sao? Ngồi đâu có quan trọng?”
“Rất quan trọng, anh là chồng em không phải lái xe.” Bạch Kính Xuyên miệng thì cười nhưng từng câu từng chữ lại đang nhấn mạnh chủ quyền, nhắc cô ở trong bất kỳ tình huống hoàn cảnh, bây giờ và cả mai sau nữa cô chỉ được có một người chồng duy nhất là anh.
Triệu An Ngữ cau mày lẩm bẩm: “Có ai nói anh là lái xe đâu, là anh tự nghĩ đấy thôi.”
Bạch Kính Xuyên vẫn đứng nguyên ngoài cửa tỏ thái độ cô không thay đổi chỗ ngồi anh sẽ không đi, những chuyện khác anh đều có thể chiều cô tùy ý, nhưng lại khá kỹ tính trong mấy vấn đề này, nói đúng hơn là thích cảm giác có cô sát bên người.
Cuối cùng Triệu An Ngữ cũng phải đầu hàng, hậm hực xuống xe di chuyển lên ghế phụ ngồi cạnh anh.
Bạch Kính Xuyên hài lòng lôi kéo tay Triệu An Ngữ đưa lên miệng hôn một cái, sau đó cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-co-dau-khong-an-phan/2646993/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.