Những ngày đầu xuân tiết trời hơi se se lạnh, tùy từng thời điểm bất chợt xuất hiện những cơn mưa phùn rồi lại nhanh chóng nhường chỗ cho ánh nắng vàng ươm.
Theo như phong tục truyền thống ở Vân Giang, trước ngày kết hôn cô dâu chú rể không được gặp mặt nhau, cho nên cách đó một ngày, từ sáng sớm Triệu An Ngữ đã cùng ông bà Triệu di chuyển đến khách sạn ở tạm, chờ đến thời điểm nhà trai tới đón dâu. Bạch Kính Xuyên lúc đầu vốn dĩ không đồng ý, nhưng sau khi bị bà Bạch dọa mấy câu liền miễn cưỡng nghe theo.
Anh đứng trước cửa nhà, quyến luyến không rời mắt nhìn theo chiếc xe đang di chuyển ra cổng.
Bà Kính Lan đi ra đi vào vẫn thấy con trai đứng nguyên chỗ cũ, ngữ điệu có vẻ chê bai cất lời: “Có một ngày một đêm thôi mà cũng không nhịn được sao? Thế mà ngày xưa ông nội dắt tới gặp mặt con bé về giận dỗi bỏ cơm.”
Bạch Kính Xuyên mím môi thở dài quay vào nhà, chẳng phải không nhịn được mà là không muốn nhịn, người ngay cận kề đâu cần ép buộc bạn thân chịu khổ, anh xưa nay chưa bao giờ tin tâm linh chỉ tin vào nỗ lực của bản thân, nhưng mẹ anh lại nói nếu làm trái sau này cuộc sống vợ chồng sẽ xảy ra nhiều chuyện không lành, mà anh lại không muốn hôn nhân của mình và An Ngữ có trắc trở gì, đành nhịn xuống cảm giác cô quạnh để cô xa mình một hôm.
Bên kia, Triệu An Ngữ đã tới phòng khách sạn đang bỏ va
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-co-dau-khong-an-phan/2646982/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.