Hương bưởi nhẹ nhàng theo cơn gió bay đi khắp chốn, từng đàn chim én nghiêng mình bay lượn trên bầu trời trong xanh, bên ô cửa sổ đôi vợ chồng nào đó mới trải qua một đêm đầy ngọt ngào kề cận tựa vào vai nhau ngắm bình minh.
Triệu An Ngữ từ từ rời khỏi khuôn ngực Bạch Kính Xuyên, ngẩng đầu lên nhìn chiếc cằm nghiêm nghị của anh nhẹ nhàng nói: “Kính Xuyên sau này anh đừng lạnh nhạt với em có được không? Anh mắng em cũng được nhưng xin đừng không để ý đến em.”
Bạch Kính Xuyên cúi đầu hôn xuống đôi môi chúm chím trước mắt, anh nào có muốn giận cô, mắng cô, chỉ là cảm xúc lúc đó rất tệ, không biết phải biểu đạt thế nào, cho nên mới chọn cách im lặng.
Triệu An Ngữ nhoẻn miệng cười, hai tay vòng qua ôm lấy cổ Bạch Kính Xuyên kéo xuống, đồng thời chân kiễng cao đáp lại nụ hôn của anh.
Kết thúc sự dây dưa cuồng nhiệt, cánh môi Bạch Kính Xuyên nhẹ nhàng rời đi, để lại tư vị vấn vương nơi bờ môi Triệu An Ngữ, giọng cô có chút thổn thển: “Chúng ta làm lành nhé!”
Bạch Kính Xuyên kề trán mình vào trán Triệu An Ngữ, sắc thái ôn nhuận nói: “Miễn cưỡng tha thứ cho em, sáng nay nghỉ làm đi anh cùng em tới bệnh viện kiểm tra.”
Triệu An Ngữ nhướng mày, cô lao động cực khổ cả đêm đến cái eo cứ di chuyển là đau nhức, chỉ để đổi lấy một câu miễn cưỡng thôi sao?
Nhưng ý nghĩ này không tồn tại được bao lâu đã bị niềm hạnh phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-co-dau-khong-an-phan/2646972/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.