Hắn cho người gấp gáp tìm cách giải độc nhưng vẫn không có khả quan, chuyện điều tra việc mưu sát cũng rơi vào bế tắc.
Người hôm đó Bạch Ly bắt gặp đã chết vì trúng độc hoa huyết lan, chính hắn cũng biết bản thân mắc kịch độc. Thứ cuối cùng mà hắn để lại là lời khai, hắn chỉ nhìn thấy Bạch Ly ôm chậu hoa ấy.
Từ đó, ai cũng dự đoán được cô đã vô tình chạm vào nhụy hoa trong lúc ôm nó, dẫn đến cô trúng độc.
"Đức vua, thần xin thỉnh tội, là do thần quản lí không nghiêm ngặt, để một người hậu đậu vận chuyển hoa huyết lan.
Thần...xin được lấy cái chết tạ tội."
Ngạo Thiên dâng thanh gươm của mình lên, sẵn sàng chấp nhận mọi hình phạt. Bạc Đình đầu óc vốn đang rối như tơ vò, cũng chẳng hơi sức để trừng phạt kẻ khác, mệt mỏi xua tay, cắn răng nói.
"Tiếp tục...cho người tìm cho ra người có thể cứu công chúa.
Ai cứu được ta nhất định thực hiện một nguyện vọng cho người đó, còn tặng tiền thưởng hậu hĩnh."
Dứt lời, hắn lại bế cô gái đang mơ màng trong tay rời đi, dưới những góc hoa mộc lan, hắn lại cài lên tóc cô đóa hoa rực rỡ.
Đôi mắt không còn sự trong trẻo chầm chậm mở ra, nhìn thấy người đàn ông lúc nào cũng ở cạnh cô, trái tim khi này cũng đã rung động. Thế nhưng...có lẽ đã muộn màng !
Cô cảm thấy mình chẳng còn chống chọi được bao lâu, muốn nhìn hắn lâu thêm một chút, gắng gượng dùng sức vươn tay chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-chim-hoang-yen/3326809/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.