"Công chúa có biết những cái xô kia đựng gì không?"
Bạc Đình hào sảng cười hỏi, ở khoảng cách khác xa cô gái không thể thấy được thứ đựng bên trong. Hiển nhiên Bạch Ly lắc đầu, nhìn hắn cười tà làm toàn thân cô không rét mà run.
"Là máu đấy!"
Hắn thế mà nói ra không chút kiêng dè, Bạch Ly chấn động tam tinh tức thì, trố to mắt hạnh nhìn hắn chòng chọc, không hiểu sao hắn lại cho người đem mấy xô máu tới ?
Trong phòng bắt đầu lan tỏa thứ mùi tanh tưởi, linh cảm mách bảo Bạch Ly chuyện chẳng lành, người cô run mãnh liệt hơn, nhấp nhấp môi hồng nhuận không nói nổi nên lời.
Người đàn ông phẩy đầu cho lính mang những xô máu đến gần, Bạch Ly vừa thấy đã muốn chết ngất, còn thêm mùi tanh nồng làm dạ dày cô co bóp muốn nôn hết những gì vừa nuốt vào.
Bạc Đình nhìn gương mặt cắt không còn giọt máu của cô mà lộ nụ cười ác ý. Khuôn mặt anh tuấn của hắn bao phủ một mảng tối đen nguy hiểm, giọng nói vặn vẹo làm cô gái gắt gao mím chặt môi, lắc đầu kinh sợ.
"Công chúa có biết đây là máu của ai không?"
"...."
Thấy cô không thể trả lời, hắn rất bình thản đứng dậy hướng mắt vào một xô máu đỏ rực, ngón tay chạm vào mặt nước chếnh choáng. Trông hắn lúc này cứ như một sát nhân man rợ, mà người sắp bị giết có lẽ là Bạch Ly.
Cô không dám cử động, ngay cả thở mạnh cũng không dám, mọi thứ đều phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-chim-hoang-yen/3320611/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.