"Đừng, đừng, đừng hại họ!"
Thanh âm khẩn trương, Bạch Ly giật mình tỉnh giấc, cô bật người dậy thở hổn hển trong căn phòng tối om như mực bởi sáp nến đã tàn. Ánh sáng duy nhất chiếu rọi là ánh sáng của những vì sao xuyên qua khung cửa kính.
Bạch Ly hoang mang đảo mắt thăm dò khắp nơi, cô vẫn ở trong căn phòng khi xưa của mình, còn đang ngồi trên chiếc giường cô yêu thích, khác biệt ở một chỗ...người đàn ông kia thế mà đang ngủ cạnh cô.
Trên thân của hắn chẳng có lấy một mảnh vải, Bạch Ly chợt nhớ lại việc đã xảy ra cũng hoảng hồn soi xét thân thể mình.
Giống với hắn, trên thân cô cũng chẳng còn mảnh vải nào, tinh thần chưa ổn định thì cơn đau lại vồ dập tới. Bên dưới của cô đau rát cực kỳ, tiếp theo đó lại là một cảm giác nhói đau khác ở vùng ngực.
Bạch Ly hướng mắt nhìn xuống, nửa thân trên của cô chi chít dấu hôn của hắn, không những dấu hôn mà còn có cả dấu vết bị hắn cắn trầy da.
- Bạc Đình đồ ác ma !
Cô phẫn nộ trước hành động hạ lưu của hắn, c.ưỡng bức cô đã đành còn hành hạ thân thể cô đến tàn tạ. Cô uất hận đến mức suýt bật khóc, may mà kịp thời chặn lại không phát ra tiếng.
Nhân lúc hắn còn đang ngủ say, Bạch Ly rón rén bò ra giường, cô muốn nhặt quần áo mặc vào nhưng chúng đã bị người đàn ông xé nát, hiển nhiên không thể dùng chúng.
Cánh tay bé nhỏ run run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-chim-hoang-yen/3320609/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.