"Như vậy mới thuận mắt chút.
Đã nói là gả cho ta, như thế nào lại có thể vì người đàn ông khác mà để tang."
"Công chúa quên mất chúng ta đã ước hẹn rồi sao?"
Bạc Đình cười cực tàn nhẫn, đôi mắt hoa đào tối sầm từng làm Bạch Ly mê muội giờ nhìn không thấu, ánh mắt cong cong như trăng non biểu lộ một vẻ kiêu căng lãnh khốc, làm cô càng thêm rét run.
Nghe những lời hắn nói, đầu óc cô rối tinh rối mù, không rõ hắn là đang có dụng ý gì, chỉ biết linh cảm đang không ngừng mách bảo cô chuyện xui rủi.
"Ngươi...đừng qua đây..."
Cô bị hắn dồn ép, lùi người trong lo sợ, đây là tẩm điện cô đã sống từ nhỏ, hết thảy mọi chỗ đều lưu lại hơi thở của cô, cái loại mùi hương thanh nhã trên người cô liên tục xộc vào, kích thích hai bên cánh mũi Bạc Đình.
Hắn ngửi liền bị bỗng thấy mê luyến, ánh mắt dâng lên tia sáng của dục vọng. Trong phòng sáng ngời hoa lệ, tại đây có một công chúa lớn lên cao quý mĩ lệ hơn người. Cô gái nhỏ trước mắt hắn quả thật là mỹ nữ xinh đẹp nhất mà hắn gặp qua.
Trong xương cốt vẫn là cốt cách cao quý, dù cho có là người đã mất nước thì cốt cách ấy vẫn không mất đi, giả hèn mọn chỉ làm người khác đánh giá cô là người khéo léo, biết thời thế giữ mạng sống.
Lúc này, Bạch Ly bị hắn dồn không còn đường lui, cắn chặt môi muốn chạy lại không có can đảm. Trong bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-chim-hoang-yen/3320605/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.