Mấy tuần liền Y Na vừa phải đến công ty vừa phải đến bệnh viện để chăm sóc ba mình, cô không có nhiều thời gian cho việc gì nữa, điều quan trọng nhất của cô lúc này là chăm sóc tốt cho ba của mình
Hôm nay Ái Nguyệt đã lén lút đến gặp Viễn Tô.
" Ông già chết tiệt lúc em gọi điện cho anh đã bị ông ta nghe hết, em đã xuống nước cầu xin ông ta nhưng ông già đó cố chấp làm em rối trí quá nên đã đẩy ông ta ngã xuống cầu thang, chỉ có cách đó mới bịch miệng ông ta được thôi."
Viễn Tô cười nham hiểm nói.
" Làm tốt lắm, anh sẽ cho người đến làm cho ông ta im lặng mãi mãi."
Ái Nguyệt hơi sợ hãi nhưng cô ta đã kéo lên lưng cọp rồi bây giờ chỉ có thể tiếp tục làm theo kế hoạch đã định sẵn.
" Dạo này anh sao rồi, em thấy anh tuyền tụy đi hẳn rồi đấy."
Viễn Tô tức giận đập tay xuống bàn nói.
" Khốn kiếp tên Mặc Hàn đó từ đâu xen vào phá hỏng cuộc vui của anh nó còn quay clip lại khiến cho anh phải chao đảo như thế này anh nhất định phải rả thù."
Ái Nguyệt cười nhếch mép nói.
" Vẫn là câu nói cũ của em có làm gì thì cũng đừng lôi kéo em vào, thôi em về đây."
Viễn Tô nhìn Ái Nguyệt bằng đôi mắt tức giận hắn nói thầm trong miệng.
" Con đàn bà ngu ngốc mày nghĩ tao để yên cho mày được toạn nguyện theo ý mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-chiem-huu-den-dien-cuong/2934093/chuong-40.html