Y Na buồn bực chuyện lúc nên cả ngày hôm nay cô vô cùng khó chịu, Y Na biết Mặc Hàn chỉ muốn trả thù cô khi đã làm tổn thương đến hắn, nhưng cô chưa làm gì vượt quá giới hạn với Nghiêm Lâm hết chỉ là một sự hiểu lầm.
Ái Nguyệt ngồi cười đắc ý trong phòng làm việc của Nghiêm Lâm.
" Anh làm tốt lắm."
Nghiêm Lâm lộ ra vẻ mặt nham hiểm nói.
" Việc đó là sở trường của tôi, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì."
Ái Nguyệt gian tà nói.
" Lão già ba của Cao Minh dạo này đã bình phục lại rồi tôi phải tìm cách ngăn chặn cái miệng của ông ta nếu không mọi chuyện đều đổ sông đổ biển hết."
Nghiêm Lâm nghiêm trọng nói.
" Cô định trừ khử ông ta luôn à."
Ái Nguyệt cười nhếch mép nói.
" Nếu được thì tôi không ngại giết người đâu."
Cô ta đứng lên nói.
" Được rồi anh cứ tiếp tục tiếp cận Y Na để tình cảm của bọn họ ngày càng rạn nứt đến khi Mặc Hàn không còn tinh tưởng yêu thương cô ta nữa mà vứt bỏ đến lúc đó chúng ta mới tiện hành động."
Nói rồi Ái Nguyệt đi ra ngoài cô ta như một con ác quỷ vì tham vọng làm mờ đi lý trí luôn tìm mọi cách hiểm ác nhất trừ khử những người giám cản đường cô ta.
Tối đó Y Na quyết định về nhà của Mặc Hàn để nói chuyện cho ra lẽ, cô vừa bước vào đã nghe tiếng cười nói vui vẻ của một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-chiem-huu-den-dien-cuong/2934083/chuong-45.html