Editor: smallblue291
Bản thân tôi sinh ra chính là một sai lầm, người đàn ông cung cấp tinh trùng là một độc trùng, trừ bỏ hít thuốc phiện, cái gì ông ta cũng không biết. Không có tiền liền đi cướp, đi trộm, đi lừa. Chỉ cần cho ông ta tiền, cái gì ông ta cũng không quan tâm.
Người phụ nữ sinh tôi ra là một người đáng thương, bị người cường bạo không dám lên tiếng. Mơ mơ màng màng gả cho người cường bạo mình, sinh ra tôi, sau đó, điên rồi...
Người đàn ông đó đã vứt tôi ở cửa cô nhi viện, khi đó, tôi 5 tuổi...
Từ khi có ký ức, tôi chỉ biết cái gì gọi là khinh bỉ, cái gì gọi là sỉ nhục, cái gì gọi là mạnh được yếu thua, cái gì gọi là - địa vị!
Tôi vốn ở tầng dưới cùng của tầng lớp giai cấp. Cha không đau, mẹ không thương, người chung quanh nhìn tôi nếu không phải khinh bỉ thì chính là kì thị, tốt hơn một chút thì không thèm nhìn tới!
A... Đây là nhân tính! Thờ ơ lạnh nhạt, bắt nạt nhỏ yếu!
Người nuôi dưỡng tôi là một tên biến thái, hắn thích nhất chính là lăng ngược nam đồng, hắn từ trong cô nhi viện nhận nuôi tôi với mục đích tìm một món đồ chơi có thể tận tình đùa bỡn! Ở nơi đó, tôi vượt qua ba năm đáng sợ.
Sau đó, hắn chết, chết vì trúng độc cồn cấp tính.
Tôi quay về cô nhi viện, không lâu sau, một đôi vợ chồng có tiền đến đây. Bọn họ cư nhiên lựa chọn tôi, thực buồn cười. Mười năm chịu đựng biết bao nhiêu đau khổ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-2/1245111/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.