Editor: Dâu Tây Nhỏ
“ Cùng anh đi bệnh viện!” Vẻ mặt Nhiếp Nhân Toàn đầy tiều tụy, viên đạnkia chỉ cần lệch thêm một chút, anh trai sẽ không cứu được, tạm thờisinh tuy mệnh đã được cứu về nhưng vẫn hôn mê bất tỉnh.
“ Tôicũng không phải bác sĩ, đi có ích lợi gì?” Khuynh Tâm vẫn không có chútbiểu cảm, ác ma chết, không phải cô sẽ là người vui mừng nhất sao?
“ Anh lặp lại lần nữa, cùng, anh, đi, bệnh, viện!” Cô hận bọn họ như vậysao, ngay cả sinh mệnh của anh trai anh cô cũng thờ ơ sao?
“ Tôi sợ tới đó sẽ nhìn không được rút bình dưỡng khí của anh ta!”
“ Em hận tôi như vậy sao? Ngay cả nghĩ cũng muốn chúng tôi chết?” Nhiếp Nhân Toàn không khống chế được rống lên.
“ Đúng! Mỗi ngày tôi đều khẩn cầu thượng đế cho các người mau xuống địangục!” Khuynh Tâm không chút yếu thế nhìn Nhiếp Nhân Toàn. Cô thật sự hy vọng bọn họ nhanh chết đi.
“ Em...Em...” Nhiếp Nhân Toàn tức giận ngay cả một câu cũng nói không lên lời, anh lảo đảo ngồi xuống ghế sa lông, ôm đầu, vẻ mặt thống khổ. Mới có vài ngày ngắn ngủi, cũng bứcanh tới điên rồi, công ty bởi vì việc Nhiếp Nhân Khải bị thương mà lòngngười hoảng sợ, cảnh sát lại không tìm ra người nổ súng, Nhiếp Nhân Khải không biết khi nào mới tỉnh lại, Khuynh Tâm vẫn như cũ không chịu thathứ cho bọn họ, thậm chí ngay cả đi tới bệnh viện thăm Nhiếp Nhân Khảicô cũng không nguyện ý, anh vốn hy vọng cô có thể tới bệnh viện làm choanh trai tỉnh lại, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-2/1245101/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.