Khuynh Tâm chỉ lo tức giận, không chú ý tới bọn họ đã chạy đi đâu, thời điểm khi cô phục hồi lại tinh thần, cô phát hiện trước mặt mình cư nhiên là —— khinh khí cầu! Đó là khinh khí cầu đi?
“ Này... Đây là... Các anh...” Cô nhìn hai anh em họ Nhiếp đang đứng ở bên cạnh mình, kinh ngạc nói không ra lời!
“ Phát ngốc cái gì, lên thôi!” Nhiếp Nhân Toàn lôi kéo cô leo lên khinh khí cầu, Nhiếp Nhân Khải nhìn theo bóng dáng hai người chỉ thản nhiên cười, lập tức cũng leo lên theo.
Cảnh đêm ở Đài Bắc lại mê người như vậy, đẹp đến khiến người ta ảo mộng. Hàng vạn ngọn đèn dầu từ những ngôi nhà cao thấp chiếu rọi, giống như những ngôi sao sáng trên bầu trời kia, cực kỳ mỹ lệ. Ngẩng đầu nhìn sao trời, gió cuốn hoa rơi, trời đầy sao giống như những ngọn đèn nhập nhoè phát sáng nhân gian, nếu những ngọn đèn hoa cùng sao trời thiên hà, trước sau hội tụ, hoà lẫn nhiều màu sắc vào cùng nhau, cúi đầu và ngẩng đầu nhìn quanh, tình cảnh khác nhau, như mộng như ảo, như thơ như ca, đủ để con người ta động lòng.
Khuynh Tâm ngây ngốc nhìn mọi thứ, cô mơ hồ có chút hiểu với ý đồ của hai anh em này, bọn họ, là đang bồi thường cho cô sao? Cô chỉ là một người bình thường thực bình thường, thậm chí còn là người phụ nữ hèn mọn yếu đuối, cô không biết phản kháng, thật vất vả lắm mới dám kiên cường một lần, chỉ là...Bọn họ lại làm một chuyện nhỏ như vậy, nhỏ đến hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-2/1245089/chuong-23-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.