"Không phải chúng ta mà là hai ta." Seith nhìn Titus khẳng định.
Trong khi Titus vẫn nghệch mặt ra trước chữ "hai ta", suy nghĩ xem hàm nghĩa sâu xa của nó là gì thì July đã xoắn hết cả lên.
Làm sao mà bình tĩnh được. July biết rõ bản thân được mấy cân mấy lượng. Mấy thế võ vẽ mèo cào của cậu chỉ hù dọa được vài tên lưu manh say xỉn. Gặp phải trường hợp hùng hổ như sáng nay thì chỉ có nước giơ mặt ra cho người ta đập.
Vừa nghĩ đến cây chày gỗ hồi sáng, ngài Kỵ sĩ đáng kính vô thức sờ mặt, lên tiếng dè dặt.
"Tiểu... tiểu thư... Không được đâu. Một mình tôi không đánh nổi cả làng đâu... Hay là để tôi theo Ngài đi, cậu chủ ở lại bảo vệ ba người..." Càng nói, giọng càng nhỏ như chột dạ.
Seith đương nhiên biết July đánh không lại dân làng. Nhưng đây là cơ hội tốt để tách hai người bọn họ ra. Thực ra, bây giờ thì vẫn chưa thể chắc chắn ai là Thánh nữ trong hai người họ, đi theo ai cũng giống nhau.
"Cũng được..."
"Không được!"
Seith và Titus lên tiếng cùng lúc. Nhỏ thấy đối phương nhìn July cười ác liệt.
July càng cúi thấp đầu hơn. Nói cậu rùa rụt cổ cũng được, ai mà chẳng tham sống sợ chết. Nhưng cậu chủ là núi vàng núi bạc, cũng không thể đắc tội, chỉ có thể lấy lui làm tiến, bèn nhỏ giọng lí nhí.
"Thuộc hạ dĩ nhiên tuân lệnh cậu chủ tuyệt đối. Lòng trung thành với ngài sắt son không gì thay đổi được. Nhưng...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-thoai-ngao-du-cua-an-choi-trac-tang/2598778/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.