Vinh Nhung đờ đẫn nhìn anh rời đi, bóng lưng cao lớn như vậy, lại khiếnmắt cô đau nhói như bị kim đâm. Ngẩng đầu lên, cố gắng không để cho nỗichua xót tràn mi, Vinh Nhung tự nhủ với lòng mình, không nên để bóngdáng giả dối ấy mê hoặc.
Anh không phải là chồng cô, vĩnh viễn không phải.
“Nhung Nhung.”
Vinh Hưởng dừng bước, xoay người lại nhìn cô với ánh mắt phức tạp, cuốicùng nói, “Sau này mẹ anh có thể sẽ nói cho em chuyện bà và ba anh lyhôn….” Thấy ánh mắt khiếp sợ của Vinh Nhung, anh nhếch môi cười, giọngnói không hề lộ ra chút sóng gợn, “Mẹ anh yêu người khác. Em chỉ cầnchúc phúc cho bà ấy là được, những cái khác không cần phải nghĩ.”
Vinh Nhung hoàn toàn đờ đẫn, sững sờ nhìn biểu hiện bình tĩnh ôn hòa của anh. Vì sao, hình như mọi chuyện đều không giống. Vinh Hưởng đối mặtvới chuyện này lại lộ ra sự trấn tĩnh mà không phải người bình thường ai cũng có thể hiểu được. Thái độ lạnh nhạt của anh, không có một chút tức giận hay bi thương. Vinh Nhung đối mặt với tâm tình lúc này của anh lại bắt đầu cảm thấy khác thường, mang theo một cảm xúc không nói được.Hình như là, đau lòng.
*
Hồng Mộ nói cho cô biết, quả nhiên là chuyện ly hôn. Bà vô cùng bìnhtĩnh, khóe miệng mang theo nét cười như có như không, “Nhung Nhung, dìvà chú có lẽ phải sống riêng, chúng ta….. Đã cố gắng rất lâu, nhưng vẫnkhông có cách nào ở chung một chỗ.” Hồng Mộ vươn tay dịu dàng vuốt những sợi tóc của cô, đôi bàn tay mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-thoai-anh-va-em/1537260/quyen-2-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.