Edit: Sunnie
Chuyện Vinh Hưởng đánh nhau đã là chuyện thường như cơm bữa, cái tuổi này con trai, gặp phải chuyện gì thì hay lấy bạo lực ra giải quyết. Vinh Nhung cũng không có quá để ý đến chuyện anh đánh nhau và chuyện bị phạt đứng.
Chuyện như vậy, kiếp trước khi anh còn bé cũng thường hay xảy ra.
Cho đến ngày thứ hai lúc tan giờ học cô đã đợi rất lâu rồi mà vẫn không thấy Vinh Hưởng, lúc này cô mới bắt đầu ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Lòng trả thù của Vinh Hưởng rất nặng, ngày hôm qua lúc ăn cơm mà trên mặt còn có vết máu bầm nhạt đọng lại không tan. Vinh Nhung càng nghĩ thì trong lòng lại càng lo lắng, vì vậy cô lặp tức xách cặp lên chạy về phía phòng học của anh. Còn chưa đi lên cầu thang thì đã nghe được tiếng người bàn tán, hình như trên sân thượng đang có đánh nhau.
Đầu óc Vinh Nhung ong một tiếng, ba chân bốn cẳng nhảy qua cầu thang, vội vả chạy tới sân thượng.
Khi đến sân thượng thì cô thấy có rất nhiều người quay quanh, làm cho cô không nhìn ra mọi chuyện bên trong, chờ khi cô đẩy đám người kia ra thì không khỏi hít phải một ngụm khí lạnh khi nhìn thấy cảnh tượng ở bên trong. Vinh Hưởng đang kéo cổ áo của một học sinh nam chống ngay lan can. Học sinh nam đó thì nữa người đã đưa ra khỏi lan can rồi.
Vinh Nhung quả thật không thể tin được người này lấy ở đâu ra hơi sức lớn tới như vậy, anh mới chỉ là một đứa bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-thoai-anh-va-em/1537254/quyen-2-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.