Mộ Dung Vũ Xuyên chậm rãi đứng lên đi tới trước mặt Kiều Khải. Vóc dáng hai người không chênh lệch nhau mấy, đều cao và khá gầy.
Thế nhưng khí chất lại khác nhau một trời một vực.
Kiều Khải nghiêm túc.
Mộ Dung Vũ Xuyên tuỳ ý.
Hắn thản nhiên cười với Kiều Khải. “Không phải kinh nghiệm nào cũng là chính xác. Khi chưa được sửa chữa cải thiện thì sai lầm cũng có thể trở thành một loại kinh nghiệm.”
“Ý cậu là sao?” Gương mặt Kiều Khải cứng lại.
“Không có gì, ha ha, chiều nay tôi còn có tiết.” Mộ Dung Vũ Xuyên khoát tay, bước vòng qua người anh ta tiến về phía cửa nhà vệ sinh. “Chúc các anh sớm phá được vụ án này nhé.”
“Cậu đứng lại.” Kiều Khải bỗng nói.
“Làm gì?”
“Cậu có quen biết giáo sư Trần Minh Hiên không?”
“Ông ấy là thầy tôi.”
“Vậy sao, thảo nào tính tình lại tuỳ tiện như vậy. Chiều nay mời cậu ghé cục cảnh sát, tôi đợi cậu ở phòng pháp y. Thật muốn nhìn xem học trò giỏi của giáo sư Trần có bản lĩnh gì hơn người khác.”
……
Sau đó nhân lúc không có ai, Mộ Dung Vũ Xuyên lén lút hỏi Lục Tiểu Đường: “Sao anh ta lại biết thầy tôi?”
“Hai năm trước khi anh ta và tôi gần như cùng lúc được điều về cục cảnh sát thành phố làm việc thì giáo sư Trần cũng sắp về hưu. Hai tháng cuối cùng trước khi nghỉ hưu, giáo sư Trần cho anh ta cùng tham gia vào công tác phá án và bắt giam hai vụ án hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-phau-su-tan-khai-niem-phap-y/2180875/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.