Chương này mình xin tặng bạn @mickywind123, cảm ơn bạn đã đẩy Kim phiếu cho truyện nha. ^^
============
Một giờ sau.
Mộ Dung Vũ Xuyên tìm thấy Lục Tiểu Đường đang nằm thoi thóp trong đám cỏ lau và gạch đá vụn. Lúc này cô đã gần như hôn mê, quần áo thấm đẫm máu tươi.
Mộ Dung Vũ Xuyên đỡ cô dậy tựa vào ngực mình, tay vỗ mạnh vào mặt cô và lớn tiếng gọi.
Lục Tiểu Đường yếu ớt mở mắt ra nhìn hắn: “Sao cậu đánh tôi đau quá vậy, đang trả thù tôi hả?”
“Cậu bị thương ở đâu?” hắn hỏi.
“Trên lưng.”
Mộ Dung Vũ Xuyên cúi đầu tìm tòi vị trí vết thương rồi đưa tay vén áo cô lên.
“Sắc lang —” Lục Tiểu Đường không biết lấy đâu ra sức mạnh, vung cho hắn một cái tát.
“Đệt! Tính mạng sắp không giữ được còn sợ lộ hàng cái gì. Cậu đừng có lộn xộn nữa!”
Lục Tiểu Đường lúc này mới yên lặng, cũng có thể do cô chẳng còn tí sức lực nào nữa.
Mộ Dung Vũ Xuyên hít sâu một hơi: “Đây là vết thương do đạn bắn mà! Chết tiệt thật!”
Hắn cuống quít tìm tìm kiếm kiếm trên người mình, lát sau rút ra một hộp thuốc lá rồi xé nát phần giấy gói bao bọc điếu thuốc, rắc sợi thuốc lá lên vết thương trên lưng cô. Sau đó hắn lấy khăn tay đè lên rồi xé áo thun của mình băng bó lại vết thương cho Lục Tiểu Đường.
Lục Tiểu Đường tựa vào vai Mộ Dung Vũ Xuyên, bờ môi cô tím tái nhưng đôi mắt vẫn cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-phau-su-tan-khai-niem-phap-y/2180788/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.