Chương này mình xin tặng bạn @songthanhsang, cảm ơn bạn đã Đề Cử cho truyện 100 Điểm nha. ^^
===========
Lục Tiểu Đường đứng dưới vòi hoa sen, công tắc mở đối đa, làn nước nóng hổi như kim châm đâm vào da cô bỏng rát. Vết thương do đạn bắn trên hông dường như đang rỉ máu, từng tia máu theo dòng nước nóng cuốn đi chảy xuống bồn tắm.
Đau đớn trên người khiến cô cảm thấy dễ chịu.
Cô ngẩng mặt lên hứng lấy từng tia nước. Nước nóng không ngừng đáp lên mặt cô rồi chảy tràn xuống từng tấc da thịt trên người cô.
Đau đớn đến đến tận cùng rồi sẽ biến thành chết lặng.
Thân thể cô dường như đã không còn thuộc về mình nữa, trái tim cô như bị đào rỗng, không còn da thịt, không còn máu huyết, không còn suy nghĩ, không còn công việc, không còn cuộc sống, không còn Lý Thục Trân, không còn Trần Mộng Dao, không còn Lý Phong, không còn Võ Bưu, không còn Kiều Khải, không còn Mộ Dung Vũ Xuyên…
Nước nóng không ngừng rơi trên mặt, cô không rõ mình có đang rơi lệ không nữa.
Điện thoại di động bỗng nhiên reo vang.
Tiếng chuông vang lên hết lần này đến lần khác vọng mãi trong không trung.
Là Mộ Dung Vũ Xuyên gọi sao? Hay là ai khác…
Cô không muốn biết nữa.
Võ Bưu tiến vào phòng từ khi nào cô cũng không biết, ông ta nói gì cô cũng không nghe thấy. Khi đó cô chỉ đứng sững sờ nhìn thi thể Trần Mộng Dao ngồi trước mặt mình.
Máu tươi hoà vào óc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-phau-su-tan-khai-niem-phap-y/2180740/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.