18 giờ 56 phút.
Tại Đại học y thành phố C.
Trong lúc Seto Minako ăn cơm tối ở căn tin trường học, ngoài trời lại đổ cơn mưa. Cô không mang theo dù nên đành dùng đũa ngắt nhỏ sợi mì cuối cùng trong bát để giết thời gian. Khi cô ngắt mì đến đoạn thứ 56, đèn trong sân trường cũng đã mở, mưa đã tạnh, trời cũng đã tối hẳn.
Minako bước ra khỏi căn tin. Một cơn gió lạnh thổi tới khiến cô rùng mình, cô choàng tay ôm lấy hai vai rồi cẩn thận bước vòng qua vũng nước đọng dưới chân. Ánh đèn đường phản chiếu trên mặt nước lấp lánh như những vì sao.
Những tán cây trên đầu thổi xào xạc, Minako cúi đầu, chân rảo bước, miệng ngân nga một khúc hát của ca sĩ Utada Hikaru —
Thời gian ngừng trôi
Em cố để bước tiếp
Đó là những gì em không muốn quên
Giờ này vào ngày mai
Nước mắt em vẫn cứ tuôn
Vì nhớ anh
You will always be inside my heart
Mãi mãi có một nơi chỉ dành cho anh thôi
I hope that I have a place in your heart too
Now and forever you are still the one
Giờ vẫn là bản bi ca về tình yêu
Rồi mai em sẽ hát một bài ca mới…
(Chú thích: đây là bài First Love của Utada Hikaru - https://www.youtube.com/watch?v=yNEW2UdkPS4)
Bỗng nhiên tiếng hát của cô im bặt, bước chân cũng ngừng hẳn lại.
Tiếng lá cây trên đầu cô vang lên xào xạc như thể có người đang xì xầm bàn tán.
Còn gì nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-phau-su-tan-khai-niem-phap-y/2180693/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.