“Tôi bỗng nghe thấy có tiếng động bên ngoài cửa sổ. Ngoài đó là khu đất hoang mà, sao lại có tiếng động được, thế nên tôi cảm thấy rất kỳ lạ, bèn rướn người nhìn ra ngoài cửa sổ… Và rồi tôi nhìn thấy một người đứng trong đám cỏ hoang, tay cầm xẻng như đang đào thứ gì đó lên.”
“Hắn đào cái gì?”
“Tôi... tôi thấy hắn lôi ra một thứ gì đó rất dài.”
“Cô có nhìn rõ vật đó không?”
“Không có. Trời bên ngoài mờ tối, hơn nữa thứ đó còn được bao bọc bằng một lớp vải bố, tôi không nhìn rõ.”
“Hắn muốn kéo vật đó đi đâu?”
“Tôi không biết… Hắn nói tối nay hắn bận, bảo tôi mai hãy đến.”
“Ngày hôm sau hắn có đến tìm cô không?”
“Có, giống như mọi khi, mà hắn lại còn có vẻ rất vui. Tôi hỏi hắn có chuyện gì mà vui như vậy, hắn bảo vừa mới làm được một khoản buôn bán có lời. Tôi hỏi hắn buôn bán thứ gì, hắn chỉ cười chứ không nói. Vài ngày sau tôi lại đến nhà hắn, nhân lúc hắn ra ngoài mua rượu và đồ nhắm, tôi leo ra ngoài cửa sổ đến chỗ hắn đào đất ngày hôm qua để xem rốt cuộc hắn đã làm gì.”
“Cô nhìn thấy gì?”
“Chẳng có gì cả. Thứ đó đã không còn ở đây, hoặc có thể hắn đã đem nó chôn ở chỗ khác rồi. Trên mặt đất chỉ còn lại một cái hố thật to đủ cho tôi nằm vào.”
------------
[Xem các chương mới nhất tại Truyenngontinh(.)com]
Đây là một manh mối hiếm hoi của vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-phau-su-tan-khai-niem-phap-y/2180636/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.