“Phụt!”
Một búng máu từ cổ họng tràn ra miệng.
Thân hình Hàn Vận như diều đứt dây giữa không trung chao đảo rơi xuống.
“Sao ngươi lại tới đây?”
Nam tử nhìn về phía hắc y nhân, người này mới từ Bích Nguyệt Các đuổi tới, Tư Không Hàn.
“Đã xong xuôi.”
Tư Không Hàn lạnh lùng nói.
“Ha ha, Bích sao thả ngươi đi?”
Nam tử thong thả cùng Tư Không Hàn đứng hàn huyên.
Về phần Hàn Vận không hay ho, bị hộ vệ dùng đây trói gô, không chút nào lưu tình ném đến bên chân nam tử.
“Thần trộm sao?”
“Hẳn là không sai được.”
Nam tử ngồi xổm xuống một tay kéo khăn che mặt Hàn Vận ra.
Ngay khi khăn che mặt bị lấy xuống, Hàn Vận biết mình xong rồi, lập tức hôn mê bất tỉnh.
“Là hắn?”
Tư Không Hàn hiển nhiên cũng đã nhìn thấy Hàn Vận, tuy rằng lúc này Hàn Vận sắc mặt trắng bệch nhưng đúng là Hàn Vận hắn đã thấy ở Bích Nguyệt Các.
Ôm lấy Hàn Vận đã ngất xỉu, nam tử lộ ra vẻ mặt bí hiểm.
“Hàn, trở về báo với hoàng thúc, mấy ngày nay ta muốn xin nghỉ.”
Nếu Hàn Vận hiện tại tỉnh nhất định sẽ biết mình rốt cuộc đắc tội người nào.
Đúng vậy, nam tử này là đương kim Hủ Vương gia, Hiên Viên Hủ. Chỉnh là người trẻ tuổi tài ba bậc nhất kinh thành mà Hàn Vận đã được nghe nói.
Điểm huyệt đạo Hàn Vận, Hiên Viên Hủ mới cởi bỏ dây cột trên người Hàn Vận, đem người nhẹ nhàng đặt trên giường, đứng lên quan sát.
Người nằm trên giường dùng từ khuynh quốc khuynh thành hình dung cũng không đủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-nhan-la-trom/185799/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.