Thấy Hàn Vận đồng ý Lưu Hùng vui như được mùa, tự động theo sau làm người phục vụ, xu nịnh tốt đến không thể chê.
“Hàn công tử xem, phía trước chính là đình Mẫu Đơn.”
Lưu Hùng chỉ phía trước. Hàn Vận gật đầu.
Xa xa là từng khóm từng khóm mẫu đơn đập vào mắt, đúng là rực rỡ cả một khoảng trời. Nhưng khi ở hiện đại Hàn Vận thấy mấy vườn hoa nhiều lắm rồi nên chỉ gật đầu ý bảo biết rồi.
Lưu Hùng cũng không chú ý Hàn Vận đang nhàm chán mà đang nghĩ làm sao mới đè được Hàn Vận dưới thân. Nghĩ tới cái đình có treo rèm lụa xung quanh (cái đình nghỉ mát tứ phía đều được bao bọc bằng lụa mỏng màu vàng để các tiểu thư ngắm hoa không cần lộ mặt),Lưu Hùng đột nhiên có chủ ý.
“Hàn công tử, chúng ta đi cũng đã lâu, tại sao lại không vào đình kia nghỉ một chút?”
Lưu hùng đề nghị, trong mắt lóe lóe tia sáng đắc ý.
“Được, Lưu công tử dẫn đường đi”
Hàn Vận nhướng nhướng mày, trò chơi bắt đầu rồi.
“Các ngươi đi dọn dẹp trước đi”
Lưu hùng sai thuộc hạ đuổi toàn bộ khách trong đình kia rời đi.
“Vâng, thiếu gia.”
Bọn hạ nhân lập tức đi ngay.
Ở cổ đại quả nhiên rất bất công, nhìn người dân dù hận cũng không dám dây vào nhà quan.
“Chúng ta đi vào đi.”
Lưu Hùng giơ cái tay lên chuẩn bị bắt lấy tay Hàn Vận. Hàn Vận làm bộ lơ đãng tránh đi, lên tiếng:
“Được ”
Lưu Hùng cũng không sốt ruột, chỗ này hoang vu hẻo lánh, xung quanh cũng toàn người của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-nhan-la-trom/185792/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.