Tiếp nhận sự thật là mình xuyên qua xong, Hàn Vận liền ở lại làng chài. Mấy ngày kế tiếp Hàn Vận quen Tiểu Hậu, cũng là người cứu mình, còn có một nhà Trương lão gia. Nơi này mọi người hiếu khách vô cùng, đối xử với Hàn Vận rất tốt.
Thân thể của Hàn Vận càng ngày càng tốt, cũng dần hiểu rõ về thế giới này. Dân chài ít đi ra ngoài, ra ngoài chỉ là đánh cá rồi lấy cá bán cho trấn bên lấy tiền, hoặc đổi một ít đồ dùng sinh hoạt với lương thực.
Khi Hàn Vận biết giá cả xong thì vô cùng ngạc nhiên.
“Trời ơi, mấy người buôn bán lỗ vốn thế, một cân cá chỉ đổi được một cân ngũ cốc là sao?”
Hàn Vận lớn tiếng dọa Tiểu Hậu vốn phụ trách buôn bán nhảy dựng, thiếu chút nữa từ trên ghế ngã xuống. Không nghĩ tới vị công tử nhìn nhỏ người này giọng lại chẳng nhỏ chút nào.
“Chúng tôi cũng không có cách nào, nếu không bán nhanh cá sẽ chết, lúc đó không bán được.”
Hàn Vận thở dài, đó là vì bọn thương nhân biết tâm lý của dân chài nên mới ép giá mua sau đó lại nâng giá bán cho các tửu lầu lấy lời.
“Mấy người có nghĩ đến vào thành mở cửa hàng bán cá không?”
Mấy người kia đồng loạt lắc đầu, bọn họ đều không định bỏ làng chài vào thành buôn bán. Hàn Vận đã biết là như thế mà.
“Ta cũng không bắt mọi người bỏ làng chài, ta thấy làng chài cách trấn không xa thì sao không tự mở cửa hàng bán, như vậy tiền kiếm được không phải đều là của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-nhan-la-trom/185790/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.